KIM DONG PRIMARY SCHOOL
Bài thơ: TRỞ VỀ QUÊ MẸ
Rồi sáng nay thấy Mặt Trời lên muộn
Giọt sương đêm rơi xuống trước hiên nhà…
Phía ao ngoài..bụi khoai ngứa đơm hoa…
Không còn tiếng..chửi mất gà xóm Trại…
Nón chè quê – Mẹ ơi giờ ai hái ?
Phiên chợ đông – bà nhuộm vải đâu rồi?
Cau lỗi mùa, khô héo lọ bình vôi…
Diều say gió giữa trời vu vơ khóc…
Cô đồng nát đạp xe kêu lọc cọc
Một tiếng rao sao bỗng thấy quê mùa…
Người ra đồng từ sáng sớm tinh mơ…
Con gọng vó thẫn thờ bên ao vắng…
Sân đình cũ còn rêu phong trầm mặc
Bia đá làng ghi khắc dấu thời gian…
Bao kiếp người đi qua những trầm luân…
Để năm tháng lui dần vào quá khứ..
Lời ru Mẹ hôm nào con trốn ngủ
Nay đã thành nỗi nhớ tuổi thơ ngây..
Giờ vẫn quê – một bát nắng đong đầy…
Và sợi tóc rơi xuống tay…chớm bạc…
Tác giả: Kiên Duyên